Minh họa: Hoàng Tố Diệu

" />
Thứ Sáu ngày 26 tháng 4 năm 2024

Tech MediaOnline

Văn hóa chửi

May 05
00:00 2011

Hổm rày tự nhiên có lắm người chửi thề.
Bên Anh, chàng Rooney sau khi ghi bàn vào lưới Westham xong, hỗng biết nghĩ gì mà chạy ra chõ mỏ vô cái micro của anh chàng cameraman chửi thề, trực tiếp truyền hình đến hàng triệu khán giả. Thế là bị treo giò mấy trận!
Ở Việt Nam, cầu thủ Đặng Ngọc Tùng nổi quạu chửi trọng tài: Mầy muốn chết hông?, và bị treo giò thẳng cẳng.
Giống như bệnh dịch lây lan, trên đài truyền hình Việt Nam VTV, cô phát thanh viên xinh đẹp buông tiếng chửi bạn đồng nghiệp và ông tiến sĩ khả kính: Cái bọn điên này!… giữa lúc đang phát sóng trực tiếp.
Hai Ẩu cà khịa với một ông bạn là chuyên gia về văn hóa:
– Người ta nói chửi là hành vi vô văn hóa. Vậy theo anh, có văn hóa chửi không?
– Theo tui, cái gì thuộc về con người đều là văn hóa. Con người biết chửi, động vật không biết chửi, vậy chửi là văn hóa, một thứ văn hóa đặc trưng của con người.
Hai Ẩu cười hề hề: Vậy anh ủng hộ chửi à?
– Có nhiều hình thức chửi khác nhau. Chửi thanh, chửi tục. Có khi chửi là… cả một nghệ thuật, như bài chửi mất gà: Ới… làng trên xóm dưới, bên ngược bên xuôi, tôi có con gà mái vàng. Sáng nay tôi còn cho nó ăn, thế mà bây giờ nó bị mất! Ai bắt được thì cho tôi xin, nếu không trả thì tôi chửi cho mà nghe đấy… ấy… ấy! Cha tiên nhân ông nội, ông ngoại, ông dại, ông khôn, đồng môn chi rễ nhà mày nhá. Mày gian tham đã ăn trộm ăn cắp con gà mái nhà bà. Rồi ra, nhà chúng mày chết một đời cha, chết ba đời con, đẻ non, đẻ ngược, chân ra trước đầu bước ra sau, để sót nhau. Chết mau, chết sớm! Chết trẻ, đẻ ngang nhá… Bốn thằng cầm cờ xanh đứng đầu ngõ, ba thằng cầm cờ đỏ đứng đầu làng, đưa đám tang cả nhà mày ra đồng làng chôn đấy. Mày có khôn hồn, mang trả ngay con gà đó cho bà, kẻo không bà đào mồ, quật mả cao tằng tổ khảo, cao tằng tổ tỉ, thúc, bá, đệ, huynh, cô, dì, tỷ, muội nhà mày nhá…
Hai Ẩu vội bịt miệng ông bạn lại, nói: Thôi, đủ rồi, đủ rồi… Tui hiểu rồi.
– Để tui nói tiếp cho hết ý. Chửi là một cách nói khác của từ Phê phán. Văng tục, chửi thề là một hình thức phê phán phản cảm. Dùng lý luận, chứng cớ để phê bình người khác cũng là một hình thức chửi, nhưng… sang hơn. Nhưng nếu bày đặt văn vẻ mà lại phê phán người ta nặng nề, lý luận cùn, thô thiển thì cũng tệ hại đâu kém chửi thề?
Nói tới đây ông bạn chỉ thẳng vô mặt Hai Ẩu: Ông cũng chuyên môn chửi người ta chớ có tốt lành gì, còn bày đặt giả nai nữa!
Hai Ẩu la làng: Tui hả? Tui chửi ai? Chửi hồi nào?
– Ông viết bài châm biếm, móc họng người này người nọ. Đó không gọi là chửi thì gọi là gì? Người ta gọi đó là chửi đểu! Ông là thằng đểu giả!
Hai Ẩu cúi đầu suy nghĩ một hồi rồi cãi lại:
– Không phải đểu giả!
– Chớ là gì?
– Đểu… thiệt!

Swearing culture
Hai Au frets over the swearing of others in front of the public. A cultural expert confirms Hai Au that there is “swearing culture”. There are many forms of swearing. And if Hai Au writes some articles to satirize the others is kind of. Hai Au recognizes himself as a kind of jerk, a real jerk.

 

HAI ẨU